Nhà tôi ở lầu một, nổi giận đùng đùng mở cửa đi vào, vừa muốn đóng lại đã bị một bàn tay chặn lại.
Là Lục Chinh.
Không muốn nói chuyện với hắn, tôi quay mặt đi.
Nhưng cũng không muốn bị hắn giữ chặt đặt ở trên cửa, bị ép ngẩng đầu đối diện với cặp mắt tràn ngập tính xâm lược kia.
Lần này, tôi có thể cảm nhận rõ ràng trái tim nhỏ bé của mình đang đập thình thịch.
Hắn nói: “Thẩm Điềm Điềm, nhìn anh nhiều lần như vậy, có cái gì muốn nói sao?”
Lời này sao nghe quen tai như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play