“Cô ấy có biết anh thích cô ấy không?”
Lục Chinh lắc đầu: “Không biết, cô ấy hẳn là... không biết tôi.”
Sao lại thế được? Tôi biết anh mà, Lục Chinh, Lục Chinh, một cái tên chiếm lấy toàn bộ tuổi thanh xuân của tôi.
Tiểu Mỹ đỡ trán: “Giáo sư Lục, thích của anh không khỏi... quá dè dặt rồi.”
Sau đó, bọn họ lại nói chuyện một lát, nhưng tôi vẫn không hiểu Lục Chinh quen biết tôi như thế nào.
Tiểu Mỹ trước khi rời đi nói với Lục Chinh: “Em phải đi công tác, hy vọng cô ấy có thể tỉnh lại sớm một chút, à... Quyển sổ tay kia có lẽ có thể phát huy công dụng sớm một chút, cùng lắm Lục Chinh, có rất nhiều loại kỹ năng theo đuổi con gái, cũng không bằng chân thành nói với cô ấy một câu anh thích em, chúc hai người may mắn."
Lục Chinh vẫn kệ mưa mặc gió mỗi ngày đến bệnh viện thăm tôi, từ lá rụng phủ kín mặt đất đến bông tuyết phủ kín nóc nhà, rồi đến cành liễu lộ ra mầm mới, mỗi ngày đều đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play