Lư Mễ sống cho hiện tại, nghĩa là cô tận hưởng trạng thái yêu đương, lặng thinh không đề cập gì tới chuyện kết hôn. Vốn dĩ cô không quá chờ mong vào hôn nhân, cũng chỉ vì người ấy là Đồ Minh nên cô bằng lòng thử. Mà thử nghiệm là một quá trình dài đằng đẵng, cô dần hiểu ra người với người ở chung sớm chiều, tình cảm sẽ ngày càng bền chặt hơn.
Đồ Minh giống như một khúc xương trên người cô, không cần cố gắng nhắc nhở hay nhớ đến, cô vẫn biết khúc xương ấy nằm ở đâu và biết phải bảo vệ nó thật tốt, không thể để nó bị va đập. Nếu không xương gãy nứt, cô sẽ mất mạng luôn.
Bất cứ ngày nào có mặt Đồ Minh đều là ngày đẹp trời. Dù bên ngoài sấm sét vang rền, mưa gió bão bùng, trong lòng cô vẫn là nắng đẹp. Cảm giác yêu một người kiên định, khắc sâu vào tận xương tủy như thế cũng là lần đầu tiên Lư Mễ trải qua.
Cô nói cảm giác này cho Lư Tình nghe vào hôm cô đi thử váy cưới cùng cô ấy.
Váy cưới của Lư Tình do Diêu Lộ An thuê người thiết kế riêng, tiện thể thiết kế lễ phục cho phù dâu luôn. Bộ lễ phục đúng quy củ, rất đẹp nhưng Lư Mễ không hài lòng, chỉ vào phía sau: “Cô sửa chỗ này giúp tôi với.”
“Thế thì sẽ nổi hơn cô dâu mất.” Nhà thiết kế nói.
“Không ai vòng ra phía sau nhìn lưng tôi vào lúc làm lễ đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT