Dịch Vãn Thu vẫn giữ nụ cười: “Lát nữa tôi hỏi Đồ Minh xem hôm nay có thích hợp không. Nếu không thích hợp thì hẹn lúc khác, không vội. Chuyện này vẫn phải nghe theo bọn trẻ.”
Ông bà Diệu gật đầu: “Đúng vậy, phải nghe bọn trẻ, mình quyết định dễ có ý tốt lại thành hỏng việc, suy nghĩ của bà đúng đắn lắm.”
“Cứ ăn uống thoải mái nhé, chúng tôi đi chào những người khác. Tối qua bà nhà tôi ngồi một lát, tôi mới chuyển hoa sang chậu khác, bà lấy về mà chăm.” Mẹ Diêu Lộ An nói với Dịch Vãn Thu.
“Cảm ơn, bà làm gì thì mau làm đi.”
Dịch Vãn Thu nhìn bọn họ rời đi, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh. Lúc rửa tay bà thấy có một người cùng lứa đứng bên cạnh, vóc người vừa phải, tóc được búi gọn gàng, mặt tươi cười. Lúc làm lễ ở bên ngoài sân, Dịch Vãn Thu từng nhìn thấy góc nghiêng của bà ấy nên có chút ấn tượng, đây là mẹ Lư Mễ.
Dịch Vãn Thu chỉ nhìn thoáng qua rồi cúi đầu rửa tay, rửa sạch bọt xong lại lấy thêm nước rửa tay, bà ấy rửa lại lần nữa xong mà người bên cạnh vẫn chưa đi.
“Bà là mẹ Đồ Minh đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT