Đồ Minh xị mặt xuống, cả buổi tối hôm đó trông anh rất đáng sợ.
Daisy kéo Ô Mông, Serena đi đường vòng tránh khỏi Đồ Minh, vừa đi vừa nói: “Chưa biết chừng công việc xảy ra sự cố gì rồi. Chúng ta đừng va vào họng súng.”
“Tôi về là nghỉ việc rồi, cô quên à?” Ô Mông nhắc nhở cô ấy: “Chắc chắn không phải tôi.”
“À đúng ha. Chắc chắn không phải cô.”
“Thế là ai?” Daisy nhìn tới nhìn lui, thấy Đồ Minh đảo mắt nhìn Đường Ngũ Nghĩa và Lư Mễ, gật gù: “Tôi biết rồi, chắc chắn là tại Lumi. Chỉ có Lumi mới dám rảnh rỗi không có việc gì thì chọc tức các sếp thôi.”
Sao Lư Mễ biết Đồ Minh tức được, cô đang chơi vui lắm! Bây giờ Bắc Kinh quản lý nghiêm ngặt, ngoại trừ một số khu vực gần trường đại học có các phố nhỏ như chợ đêm, những chỗ khác đã bị dẹp sạch hết. Khó khăn lắm mới gặp được chợ đêm thế này, đương nhiên cô phải chơi cho đã rồi. Chợ đêm có nhiều thứ để ăn để chơi, cô kéo Đường Ngũ Nghĩa đứng trước sạp hàng này một lúc rồi lại tới ăn ở sạp hàng khác, chơi không biết trời đất gì.
Cô nghiêng đầu thấy Đồ Minh nhìn mình, ánh mắt lạnh băng, bèn nhắn tin cho anh: [Anh lườm em à? Em trêu gì anh?]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT