Lư Mễ đã dự tính sai về mức độ “tiêu hao thể lực trước” này.
Đột nhiên cô hiểu ra chắc chắn lúc thiết kế sofa, Đồ Minh đã có ý đồ cả rồi, ví dụ như độ cao lưng ghế, kiểu dáng tay vịn, tính ứng dụng của chất liệu. Nửa đầu buổi tối hôm nay họ làm ở sofa, khám phá ra cái sofa này dù dùng tư thế nào cũng vô cùng thoải mái.
Cô đổ mồ hôi ròng ròng, hệt như con cá vừa được vớt từ trong nước ra, chỉ bật nhảy mấy lần đã thất thế. Bây giờ anh là dao thớt, cô là thịt cá, tóm lại là cô không nhúc nhích nổi nữa, để mặc Đồ Minh muốn làm gì thì làm.
Nhưng mà cô thích.
Sáng hôm sau thức dậy, cô cảm thấy mỗi một lỗ chân lông của mình đều giãn nở, lờ mờ hiện ra sự vui sướng.
Cô xuống giường đi rửa mặt, Đồ Minh cũng dậy đi theo sau cô.
Giữa tháng Chín, Lư Mễ không mặc mấy bộ váy ngủ mà lượng vải không đủ che thân nữa, chủ yếu là để khi cô đi tới đi lui trong nhà, Đồ Minh có thể bình tĩnh hơn một chút. Sáng hôm nay cô mặc một cái áo phông rộng thùng thình, đôi chân dài trắng nõn mịn màng càng đáng chú ý hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play