Grace đã hiểu rằng hành vi của mình đã chạm phải điều nhạy cảm nào đó, nhưng cô ấy không thể đoán ra được. Cô ấy ra khỏi văn phòng Đồ Minh, đi tới bàn làm việc của Lư Mễ, phóng khoáng xin lỗi cô: “Lư Mễ, tôi phải nói lời xin lỗi cô. Tôi thật thiếu suy nghĩ khi cho sếp Tiêu số điện thoại của cô.”
“Cô là người thiếu suy nghĩ à? Không phải chuyện gì cô cũng tính toán rõ ràng hả?” Lư Mễ không phải kiểu người chỉ cần người ta xin lỗi qua loa là cô sẽ tha thứ ngay lập tức. Cô hiểu rõ ai thật lòng, ai giả bộ.
“Thế cô muốn tôi phải làm sao?” Grace hỏi cô.
“Tôi muốn cô nói với Tiêu Quan Khâu, không cần biết anh ta có mấy trăm triệu hay mấy tỷ, anh ta đừng ra vẻ với tôi, tôi chướng mắt lắm.”
Yilia ngồi ở bàn làm việc cách đó một lối đi nghe thấy câu này thì nghĩ đến lời Lư Mễ nói với mình: “Không cần biết cô có mấy trăm triệu, nói chuyện với tôi thì nói cho khách sáo vào.” Cô ta đứng dậy gọi Grace: “Grace, tôi có chuyện muốn hỏi cô.” Chỉ một câu nói đã thể hiện được lập trường.
Lư Mễ chẳng thèm quan tâm người khác có lập trường gì, không phục thì chiến.
Cô cầm cốc nước đứng lên: “Tránh ra.” Chẳng thèm chừa cho Grace tí mặt mũi nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT