“Hồi nhỏ bạn cùng bàn giật bím tóc của em, em đã gọt bút chì thật nhọn rồi chọc cậu ta.” Trần Qua Đế nghiêm túc nhớ lại: “Một cậu bạn nam mà bị em chọc cho khóc luôn.”
Một tay Đường Ngũ Nghĩa vẫn đang nắm tóc cô, trong lòng dấy lên một nỗi sợ, nhưng bỏ xuống không được, nắm tiếp cũng không xong.
“Còn có một lần, một cậu bạn đẩy em một cái, thế là em vẩy mực bút máy lên áo cậu ta.”
Đường Ngũ Nghĩa rụt tay lại, lùi về phía sau một bước: “Em đỉnh thật đấy, không dễ chọc ha.”
Trần Qua Đế nhếch miệng cười, cô đi tới trước cổng, bám hai tay vào cổng sắt ngó vào bên trong. Đường Ngũ Nghĩa nhìn cùng cô, sân trường chẳng có ai, chỉ có phòng gửi nhận thư từ sáng đèn. Ông bác bảo vệ đeo kính mắt, đọc tờ báo giấy trong tay.
Thời đại nào rồi mà còn có người đọc báo giấy.
“Có phải đối với rất nhiều người, khoảng thời gian vui vẻ nhất là vào hồi tiểu học không?” Trần Qua Đế hỏi Đường Ngũ Nghĩa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT