Đường Ngũ Nghĩa cà lơ phất phơ, mang cái danh cậu ấm, lúc pha cà phê, anh không còn cái vẻ ngang bướng ấy nữa.
“Dù là loại cà phê nào, hạt cà phê luôn là mấu chốt. Cô phải uống thử nhiều vào mới biết cô thích mức độ chua nào, độ sấy khô ra sao, sản xuất ở nơi nào...” Đường Ngũ Nghĩa nghiêm túc dạy dỗ, chỉ thiếu điều cầm tay chỉ việc thôi.
“Anh cứ cho tôi loại hạt mà bố tôi uống ấy.”
“Thế thì cô cũng tinh ghê đấy.” Đường Ngũ Nghĩa giương mắt nhìn cô. Anh vốn đẹp trai, lại đang vào cái độ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, gương mặt mang đậm khí khái thiếu niên: “Cô đừng mua hạt, bao giờ quán nhập hàng tôi cho cô một ít.”
“Được, cảm ơn anh.”
Đường Ngũ Nghĩa cười: “Lúc đi học cô cũng chăm chú thế này à? Giáo viên rất quý đúng không? Cô là lớp phó kỷ luật của lớp cô hả?”
“Anh không thể nghiêm túc pha cà phê được à?” Trần Qua Đế hỏi Đường Ngũ Nghĩa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT