Tô Cảnh Thu có chết cũng không ngờ rằng mình lại bị Tư Minh Minh "bắt nạt".
Chuyện ly rượu giao bôi giá 4188 tệ, rốt cuộc nên uống hay không, vấn đề này lại lởn vởn trong đầu anh. Anh nhìn vào điện thoại, ba khoản chuyển tiền, mỗi khoản 4188 tệ, tính ra cũng là một khoản "thu nhập lớn".
Trước tiên, anh nhấn nút nhận tiền, rồi nói với Tư Minh Minh: "Em kiếm được nhiều tiền thì giỏi lắm hả? Em đúng là muốn dùng tiền để sỉ nhục nhân cách của anh."
"Người khác có thể uống thì em không được uống à? Người khác uống giao bôi với anh còn bắt anh pha chế trước, em thì không cần, tiết kiệm công pha chế lẫn khoe khoang, tính ra còn hiệu quả hơn." Có lẽ hơi men đã ngấm, lúc này gương mặt Tư Minh Minh đỏ ửng, ánh mắt không còn sắc sảo như thường ngày mà trông đáng yêu, thật thà hơn nhiều.
"Được, được, được." Tô Cảnh Thu hiểu rồi, cô vẫn bận tâm về ly rượu giao bôi đó. Dù lý do là gì, hôm nay cô quyết đào lại chuyện cũ.
Tết nhất, Tô Cảnh Thu không muốn làm mất vui, nếu không cả năm sẽ không được suôn sẻ. Đó là bài học mà Vương Khánh Phương đã dạy anh từ nhỏ: có chuyện không vui thì để qua hết tháng Giêng rồi hẵng tính. Huống chi, anh chẳng muốn cãi nhau với Tư Minh Minh, vì anh sợ nhất là cách cô chiến tranh lạnh.
"Em thật sự muốn uống à?" Anh hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT