Tư Minh Minh cứ nhìn Tô Cảnh Thu như vậy, chờ anh phản ứng. Cô nghĩ rằng mình đã bày tỏ quá rõ ràng rồi, trừ khi chồng cô là một kẻ ngốc mới không hiểu.
Nhưng cô lại quên mất, chồng cô - anh Tô Cảnh Thu, phản ứng nhanh như tên lửa trong những chuyện vô bổ, còn với những chuyện cần thiết thì não bộ hầu như chẳng hoạt động. Nói ngắn gọn, anh chính là ngốc một nửa.
Lúc này, Tô Cảnh Thu trông như một khúc gỗ, đôi mắt to tròn lấp lánh ánh sáng nhưng lại đầy vẻ khó hiểu. Ý gì đây? Tư Minh Minh đang chơi khó với anh sao? Cuộc hôn nhân này vốn dĩ không phải màn độc diễn của cô, cô kéo dây, anh là con rối, cô loạn động, anh loạn múa. Lẽ nào trò rối rắm này còn muốn nâng cấp thêm?
"Anh không hiểu, em nói rõ ràng cho anh." Con người Tô Cảnh Thu là thế, anh không thể tự đoán được. Mà nếu bắt anh đoán, thì coi như xong, đừng mong anh đoán đúng.
Trông bộ dạng của anh lúc này thật đáng yêu. Tư Minh Minh vỗ nhẹ lên mu bàn tay anh, nói với giọng trịnh trọng: "Đồ ngốc, em cũng có hơi thích anh mà!"
Lời tỏ tình cổ lỗ sĩ này, rốt cuộc là học từ ai vậy?
Ban đầu, Tô Cảnh Thu giật mình, nghĩ rằng cô đang trêu chọc mình, nhưng sau đó lại cảm thấy có chút đáng tin: Anh tốt như vậy, ngày ngày bên nhau, đương nhiên cô sẽ thích anh. Nhưng tại sao nghe cứ như họ đã bảy mươi tám mươi tuổi rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT