“Ừm, vậy nghe Lý Tư Niệm.” Thiếu niên ngồi dậy, thuận tiện kéo nàng lên, mắt trông mong nhìn nàng.
Ánh mắt thoáng nhìn khăn voan đỏ bị ném lung tung ở trên giường, Kính Trường Sinh bỗng nhiên hiểu ra, hắn mới là tân lang, phải vén khăn voan của tân nương! Vâỵ nên sau khi nở nụ cười giảo hoạt với thiếu nữ, hắn trực tiếp đội khăn voan lên đầu nàng.
Trong phòng tối tăm chỉ có vài ánh nến, tầm mắt bị che đậy, Lý Tư Niệm theo bản năng muốn xốc khăn voan lên, nhưng hai tay lại bị bắt được.
“Không được chơi xấu, ta phải vén khăn voan cho Lý Tư Niệm.”
À đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên chuyện này, Lý Tư Niệm trở nên đoan chính, “Vén đi.”
Khăn voan từ từ được vén lên, lộ ra gương mặt tinh xảo của thiếu nữ, tóc đen môi đỏ, dưới ánh nến mờ nhạt dường như có chút thẹn thùng.
Đôi mắt màu hổ phách lẳng lặng nhìn nàng, giống như phát ngốc, chỉ an tĩnh chớp mắt, hàng mi dài mấp máy nhưng lại không mở miệng nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT