Ánh lửa bập bùng, khói thuốc súng cuộn lên, tiếng người thê lương gào thét, tất cả hòa quyện vào màn đêm dài, tạo nên một khung cảnh quỷ dị.
Bên trong thành, những người dân tuyệt vọng lấy thân mình đập vào cửa thành, dường như mỗi cú va chạm đều tiêu hao tia sức lực cuối cùng của họ. Trong khi đó, ngoài thành, binh lính thủ vệ ra sức chống đỡ, dùng cọc gỗ dài để chặn cửa, không để cánh cổng kia bị mở ra.
“Trần tướng quân, mở cửa đi, cứu với…” Người nọ còn chưa kịp nói xong đã lặng lẽ biến mất.
Có thể là bị dòng người hoảng loạn giẫm đạp dưới chân, cũng có thể là bị loạn quân bên trong thành cắt cổ.
Trong thành có quân địch ngoại tộc xâm lấn nhưng cũng có bá tánh vô tội. Cửa bắc đã bị quân địch phá vỡ, bọn chúng từ đó tràn vào với tốc độ kinh hoàng. Rơi vào đường cùng, Trần tướng quân đang trấn giữ Yến Châu chỉ có thể dẫn quân lui về cửa nam.
Không thể để quân địch thoát ra khỏi Yến Châu, nhất định phải vây chặt rồi tiêu diệt bọn chúng tại đây, nếu không thiên hạ tất sẽ rơi vào nguy nan. Vì vậy dù trong thành vẫn còn bá tánh chưa kịp rút lui, cửa thành cũng không thể mở ra. Họ chỉ có thể bị chôn vùi cùng đám quân địch đã phá thành xông vào.
Nắm chặt cây trường thương trong tay, ánh mắt Trần Tông Diệu cương nghị như tượng đá. Hắn không thể gục ngã, không thể biểu lộ chút do dự nào, dù môi đã khô nứt, dù trái tim như bị nghiền nát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play