Lâm lão gia vốn có một đôi nhi nữ, ngoài tiểu nữ nhi Lâm Hàm Ngọc ra, còn có một nhi tử tên là Lâm Duệ.
Lâm Duệ thông minh từ nhỏ, thơ ca văn chương đều tinh thông. Thân là trưởng tử, hắn hiếu thuận với cha mẹ, thân là huynh trưởng, hắn chăm sóc dạy dỗ ấu muội, hoàn toàn khác biệt với những công tử ăn chơi trác táng trong Kinh Triệu Phủ.
Không chỉ giỏi văn, hắn còn tinh thông võ nghệ, thường cùng bằng hữu tham gia đánh mã cầu. Mỗi lần thi đấu đều giành chiến thắng, lại thêm sở hữu dung mạo xuất chúng, gần như toàn bộ thiếu nữ trong Kinh Triệu Phủ đều ao ước được gả cho hắn.
Thế nhưng một người xuất sắc như vậy lại kết giao với đám bằng hữu chẳng ra gì. Những kẻ đó ngày ngày lôi kéo Lâm Duệ đến thanh lâu tửu quán. Khi ấy, hắn còn trẻ, chưa hiểu sự đời. Nhưng vì bản tính lương thiện, hắn thương xót các cô nương trong kỹ viện, thậm chí tự bỏ tiền chuộc thân cho các nàng. Nhóm bạn bè đều cười hắn là kẻ ngốc.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, Lâm Duệ dần trưởng thành, thiếu niên tình đậu sơ khai—hắn yêu một cô nương.
Lâm lão gia vô cùng vui mừng. Tuy rằng thân phận cô nương ấy so với nhi tử của ông chẳng khác nào trời với đất, nhưng nếu nhi tử đã thực lòng yêu thích, vậy cưới về có gì mà không được? Ông không phải loại cha mẹ cổ hủ, nhẫn tâm chia rẽ uyên ương.
Thư mời đã gửi, sính lễ đã hạ, Lâm Duệ khoác lên người bộ hỉ phục đỏ thẫm, thắt lưng buộc dải lụa đỏ, chờ tân nương nhập phủ. Nhưng khoảnh khắc vén màn kiệu, hắn lại thấy tân nương hai mắt nhắm nghiền, khóe miệng tràn ra máu tươi—nàng đã uống thuốc độc tự vẫn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play