An Lê khóc đến mức này, không biết người ngoài nhìn vào có khi thật sự nghĩ rằng Trần Thừa Phong đang bắt nạt cậu cũng nên.  

Hắn vỗ nhẹ lên người đối phương, nhưng An Lê lại không chống đỡ nổi sức nặng của chính mình, lập tức ngã vào người hắn.  

Trần Thừa Phong vừa đưa tay chạm vào, ngược lại càng khiến tiếng khóc của An Lê lớn hơn.  

Cậu sợ hãi như vậy, không phải không có lý do.  

An Lê tuy là đại thiếu gia của nhà họ An, nhưng thực chất chỉ là con nuôi. Vợ chồng An gia nhiều năm không có con, liền nhận nuôi cậu, nhưng không ngờ đến khi An Lê ba tuổi, họ lại mang thai và sinh ra một đứa con trai ruột. Để tránh điều tiếng, họ vẫn giữ An Lê lại nuôi trong nhà.  

Nói là nuôi, nhưng thân phận cậu chẳng hề liên quan gì đến địa vị của đại thiếu gia. Cha mẹ nuôi đối xử tệ bạc, thậm chí đôi khi còn để đứa em trai kia xem cậu như món đồ chơi để trêu chọc. An Lê bị nhốt trong cái vỏ gọi là "con trai cả nhà họ An", nhưng bên ngoài hiếm người biết đến sự tồn tại của cậu. Ai cũng chỉ biết An gia có hai cậu chủ, nhưng rất ít người từng thấy An Lê, lại càng không ai biết cậu chỉ là con nuôi.  

Từ nhỏ, cậu đã sợ bị bỏ rơi, nên luôn cố gắng lấy lòng cha mẹ nuôi. Điều đó khiến tính cách cậu trở nên nhút nhát vô cùng. Hơn nữa, vì là Omega, tin tức tố lại không ổn định, nên trong nhà càng bị ghét bỏ nhiều hơn.  

Còn tập đoàn Trần thị lại là kẻ thù không đội trời chung của An gia. Hai nhà từng là thế giao, nhưng do lòng tham của An gia không đáy, muốn chiếm đoạt quá nhiều, khiến Trần thị suýt nữa lâm vào cảnh nợ nần chồng chất suốt mười năm.  

Trần Thừa Phong là con trai của nhà họ Trần, từ nhỏ được đưa ra nước ngoài. Sau khi cha mẹ hắn qua đời trong một vụ tai nạn bất ngờ, hắn thừa hưởng khối tài sản khổng lồ và lập tức trở về X thành, quyết không để lại cho An gia một con đường sống. Hắn thậm chí còn nghi ngờ cái chết của cha mẹ mình không hề đơn giản.  

Ban đầu, hắn định khiến An gia phá sản, cho bọn họ nếm thử cảm giác nhà tan cửa nát. Nhưng An Chu Chiêu lại giở trò tình cảm, nhắc đến bao nhiêu năm giao tình giữa hai nhà, rồi đề nghị liên hôn, muốn gả con trai mình cho hắn.  

Lúc đó, hắn đã điều tra, biết An gia chỉ thực sự cưng chiều mỗi An Khê. Nếu phải lấy người của An gia, vậy thì cưới An Khê cũng chẳng sao. Dù có hành hạ từ từ thì cũng đáng đời.  

Hôm làm thủ tục kết hôn, hắn thậm chí không thèm xuống xe, chỉ đưa giấy chứng nhận rồi rời đi ngay lập tức. Qua cửa sổ, hắn chỉ thấy một bóng dáng gầy gò, lại không ngờ người được gả đến không phải An Khê mà là một Omega yếu ớt, đến cả tin tức tố cũng không kiểm soát được, đi đâu cũng lan tràn hương sữa khắp nơi.  

An Lê sợ hắn, nhưng không dám không đến.  

Mẹ nuôi đã nói, nếu cậu không chịu, bà ta sẽ tùy tiện tìm một Alpha khác để gả đi… Vì em trai, cậu không thể từ chối.  

Người ta đồn rằng tổng tài Trần thị là một kỳ tài, chỉ trong vòng chưa đầy bốn năm đã tái lập cả một đế chế thương nghiệp. Nhưng thủ đoạn của hắn tàn nhẫn, không hề nhân nhượng, để đạt được mục đích thì không chừa bất cứ thủ đoạn nào.  

An Lê sợ hắn.  

Hắn còn là một Alpha đỉnh cấp.  

Cậu sợ đau.  

Cậu sợ Trần Thừa Phong sẽ làm cậu đau.  

Cậu cũng sợ bị hắn quát mắng.  

Tính cách mềm yếu của Omega được thể hiện vô cùng hoàn hảo trên người cậu.  

Gả cho Trần tiên sinh… Cậu nghĩ rằng tương lai của mình chắc chắn đã kết thúc.  

Bị gả đi thay em trai, cho một kẻ khét tiếng tàn bạo.  

Cậu sợ hãi, tủi thân.  

Từ nhỏ đến lớn chưa từng được ai coi trọng, lần duy nhất được chọn lại là để thay thế cho đứa em trai, bị đẩy vào tay một con quái vật.  

“Tiên sinh… Em không khóc… Không khóc nữa, được không? Ô ô…”  

Trần Thừa Phong nhíu mày. Rõ ràng hắn chưa làm gì cậu cả.  

“Một hồi nữa sẽ làm ở đây sao?”  

“Một hồi?” Trần Thừa Phong không nghe rõ, hơi nghi hoặc.  

“Hôm nay ngài đến đây… không phải để đánh dấu Em sao…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play