Ôn Nhiên cười nói: “Không cần gấp, ăn cơm xong rồi đưa.”
Hạ Ngôn Hi: “...”
Quý Triệu Lâm: “...”
Thấy cô tỏ vẻ thần bí như thế, Hạ Ngôn Hi và Quý Triệu Lâm càng tò mò hơn.
Ôn Nhiên cũng không vội giải mã bí ẩn cho bọn họ, tránh để Quý Triệu Lâm cứ cảm thấy ngại khi ở lại ăn cơm, đây cũng coi như cho cậu ấy một lý do chính đáng.
Quý Triệu Lâm không biết Ôn Nhiên muốn cho mình cái gì, nhưng cũng cố gắng ở lại đây.
Cậu ấy cảm thấy ngại khi được cho ăn uống miễn phí, nhìn thấy cái ghế bị hỏng một chân, cậu ấy hỏi Ôn Nhiên: “Chị có búa không, tôi sẽ sửa cái ghế này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT