Thứ Quý Triệu Lâm quan tâm, Hạ Ngôn Hi cũng quan tâm.
Cho nên mới bỏ ra nhiều như thế, đau lòng nhiều như thế.
Cô không biết nốt ruồi này có thần kỳ như vậy không, nhưng không thể phủ nhận là, thành tựu sau này của Quý Triệu Lâm quả thật đã khiến nhiều người phải ngước nhìn. Sản nghiệp lớn như vậy, của cải nhiều như vậy không phải người bình thường có thể so sánh được.
Thấy con trai sắp nhéo người ta đỏ cả lên, cô xin lỗi nói: “Triệu Lâm, thật ngại quá, đứa trẻ nghịch ngợm có làm cậu đau không?”
“Không sao, không sao, không đau chút nào cả!” Quý Triệu Lâm không để bụng, càng không so đo với đứa trẻ, nắm lấy tay Tiểu Trường Không nói, “Tôi rất thích nó, chị tuyệt đối đừng trách nó, nó chỉ là một đứa nhóc, cái gì cũng không biết.”
Cũng không biết Tiểu Trường Không ở trong lòng Ôn Nhiên có nghe hiểu hay không mà lại giơ tay về phía cậu ấy, còn muốn bắt cậu ấy bế.
Lần này Ôn Nhiên đặt Tiểu Trường Khônng vào một cái xe đẩy nhỏ, nói với thằng nhóc: “Thằng nhóc nghịch ngợm này, con ngoan ngoãn ngồi yên đấy, không được quậy nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play