Cán sự Hồ đúng là một người trẻ tuổi tài năng. Kiếu trước sự nghiệp tương đối thuận lợi, một đường tiến lên vị trí bộ trưởng. Còn hai người họ có thành hay không còn phải xem duyên phận của cả hai.
Địa điểm xem mắt ở công viên thanh niên, Thẩm Nam Chinh và Ôn Nhiên cùng dẫn người qua đó.
Ngày hôm sau Ôn Nhiên qua nhà bác ăn cơm sáng.
Mợ Vương Mẫn Chi liên tục thúc giục chị học Lục Tương gấp tới mức xoay vòng vòng trong phòng.
Thấy con gái mặc bộ quần áo ở đại đội sản xuất, bà ấy ghét bỏ đẩy con gái vào trong phòng: “Thay bộ đồ này đi, con gái gì mà quê mùa như vậy, có phải cố ý muốn dọa người ta không.”
“Mẹ, mẹ quá nhỏ nhen rồi!” Lục Tương không quan tâm: “Nếu anh ta không để ý con, dù con có mặc quần áo hát tuồng anh ta cũng chướng mắt. Nếu anh ta để ý con, con mặc quần áo của ăn xin cũng sẽ thích con! Sao con phải lòng anh ta ngay từ đầu, quá mất giá!”
“Bớt ngụy biện với mẹ đi!” Vương Mẫn Chi không thèm nghe cô ấy nói: “Ăn mặc quá tùy tiện là không tôn trọng người ta, không phải sẽ khiến người ta khó xử sao! Đã xem mắt thì phải xem mắt cho đàng hoàng, ăn mặc gọn gàng là điều kiện cơ bản nhất! Hỏi Nhiên Nhiên xem mẹ nói có đúng hay không!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play