Sau khi Lục Mỹ Cầm ra ngoài không lâu thì anh ta cũng rời đi. Lúc này Thẩm Nam Chinh mới có cơ hội ở riêng với vợ.
Anh nhìn cái áo len đã bị Ôn Nhiên gỡ ra một nửa: “Đang đẹp sao lại phải gỡ ra?”
“Đan sai rồi. Anh tới vừa đúng lúc, em còn đang tự hỏi nó có vừa hay không” Ôn Nhiên cầm áo len lên, đo vị trí eo.
Thẩm Nam Chinh thấy cô nghiêm túc vậy thì nói; “Đan sai cũng không sao. Sai thì anh mặc sai, gỡ ra đan lại tốn rất nhiều thời gian.”
“Vậy không được, anh mặc ra ngoài sẽ bị người khác chê cười.” Ôn Nhiên tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra chuyện này.
Thẩm Nam Chinh tỏ vẻ không sao nói: “Ai thích cười thì cứ cười, anh không lạnh là được. Hơn nữa bọn họ có muốn mặc đồ đan sai cũng chẳng có đâu!”
“Chẳng bằng anh đừng khen em?” Ôn Nhiên lại tiếp tục gỡ áo len ra: “Tới lúc đó người ta sẽ chê cười em vụng tay vụng chân, em không muốn vậy đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT