Edit: Tiểu N
Khi rời khỏi nhà khách, Phương Cẩm Tú có thêm tám mươi tám đồng cùng vài tấm phiếu lương thực và phiếu thịt dùng chung trên toàn quốc.
Hiện tại, nhiều loại phiếu chỉ có giá trị trong một khu vực nhất định, ra khỏi thành phố hoặc tỉnh khác là không dùng được. Nếu đơn vị có người cần đi công tác xa, họ sẽ tìm cách đổi trước thành phiếu lương thực toàn quốc để tránh tình trạng đến nơi không có cái ăn.
Cô lễ tân tên là Chu Yến, làm việc ở nhà khách thành phố, thường xuyên tiếp đón khách từ khắp nơi, nên có kênh đổi phiếu.
Bằng không Phương Cẩm Tú đã không thể chỉ lấy của cô ấy bảy mươi tám đồng. Cô nói với Chu Yến rằng mình đã hạ giá để đổi phiếu, Chu Yến còn rất cảm kích, cảm thấy mình mua hời.
Ba mươi đồng là giá của chiếc áo nỉ cô đang mặc. Dù kiểu dáng khá đơn giản, nhưng vào mùa thu đông, khi các cô gái trẻ thường mặc áo len, thì một chiếc áo như thế này lại trông rất đặc biệt.
Bất kể kiểu dáng hay chất liệu đều không phổ biến, độ dày cũng vừa phải. Ban ngày trời ấm có thể mặc đơn lẻ, sáng tối chỉ cần khoác thêm áo ngoài, vừa tiện lợi vừa đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play