Edit: Tiểu N
Phía sau trống hoác, ngay cả bóng ma cũng chẳng có, huống chi là bóng người.
Phương Cẩm Tú rợn cả da đầu, ôm chặt Cảnh Niên, suýt nữa thì bỏ chạy.
Nhưng chân cô bủn rủn tê cứng, không nhấc nổi bước, mà cũng không dám quay đầu lại. Trong đầu bắt đầu tua lại những cảnh kinh dị đã từng xem, một luồng gió lạnh lùa qua lưng, khiến cô rùng mình. Cô cứ có cảm giác sau lưng có người, nhưng lại không dám ngoảnh đầu.
"Niên Bảo..." Giọng cô run rẩy cất lên một tiếng, chẳng biết gọi nhóc con để làm gì, chỉ là cô quá sợ hãi, muốn tạo chút tiếng động, hy vọng có người đáp lại nói chuyện với cô.
"Chị ơi, sợ quá." Cảnh Niên ôm chặt cổ chị, cơ thể nhỏ bé khẽ run, giọng nghẹn ngào: "Là... là sói xám sao?"
Trước đây nghe các thím kể chuyện, nói ngày xưa chăn cừu, sói xám thường hay xuống núi tha cả cừu đi, còn bắt luôn cả đứa trẻ chăn cừu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play