Edit: Tiểu N
Trong phòng khách, Phương Dư Điền đang ngồi nói chuyện với bà Phương. Gương mặt ông cụ có phần khó chịu, còn bà thì thao thao bất tuyệt, bác gái bước vào mà bà ta vẫn không dừng lại.
“Anh cả, em nói thật đấy, con nhỏ Phương Cẩm Tú đó chỉ là đồ con hoang thôi! Cái con bé nhà họ Trương không biết xấu hổ, đi làm tình nhân của người ta. Nhà mình cưu mang nó chẳng khác nào nuôi con riêng cho kẻ khác, nói ra thì mất mặt lắm! Nhà họ Phương mình từ già đến trẻ còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ đây?”
Thời này không thịnh hành mấy cái khái niệm “tiểu tam” hay gì đó, trong đầu bà Phương, làm thiếp đã là mất mặt lắm rồi, mà còn chẳng có danh phận, chỉ là nhân tình thì càng tệ hơn. Mẹ của Phương Cẩm Tú, Trương Lâm Ngọc, chính là kiểu người như vậy.
Vừa vào đến nơi, Cảnh Niên đã nghe thấy người xấu đang nói xấu chị mình, cơn giận xông thẳng lên đầu, quên cả sợ hãi, chỉ tay vào bà Phương rồi hét lên:
“Mụ phù thủy già, đồ sói già, không được nói xấu chị con!”
Bà Phương nghe vậy thì đờ người ra, do đang quay lưng về phía cửa nên nhất thời không nhận ra cậu bé đang mắng mình. Đến khi quay lại thấy cậu nhóc con tay chân ngắn cũn đang chỉ thẳng vào mình, bà ta lập tức tức đến mức suýt ngất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play