Edit: Tiểu N
“Đi mượn một cái ư?” Tông phu nhân khó hiểu: “Không thể mua một cái sao?”
Cảnh Niên không biết bàn tính là gì, nhưng bà thì biết. Khi còn nhỏ, cha thường kể cho bọn họ về gia tộc Tông trong nước, nhắc lại quãng thời gian niên thiếu của ông. Gặp phải danh từ nào lạ, ông cũng kiên nhẫn giải thích cặn kẽ.
“Không biết nữa ạ.” Nhóc con chớp chớp đôi mắt to tròn, mặt mày ngơ ngác: “Bạn cùng bàn của con bảo vậy, nhưng không nói là phải mua.”
Tông phu nhân cũng không rõ lắm, nghĩ một lát rồi nói: “Hay là chúng ta vừa mua một cái, vừa mượn một cái, nếu cái mua được có thể dùng, thì không cần mượn của người khác nữa.”
“Dạ được ạ.” Cảnh Niên cảm thấy đề nghị của dì thật chu đáo.
Xử lý xong chuyện quan trọng nhất, nhóc con lại ríu rít kể chuyện ở trường. Đoạn “được cô giáo khen” được kể lại tường tận, ngay cả lời khen cụ thể của cô giáo cũng thuật lại nguyên xi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT