Tào Vân Nhi kéo tay áo ta, ta nhẹ nhàng vỗ tay nàng để trấn an.

Sau đó, ta cố tình cao giọng: 

"Phu nhân nhà nào à? Tất nhiên là người nhà họ Tề rồi

Chủ tửu lâu liếc nhìn Tề Kha, lập tức tươi cười nịnh nọt:

"Chúc mừng Tề tướng quân sắp có quý tử."

Tề Kha giơ tay như động tác của Nhĩ Khang: 

“Ngươi chúc nhầm rồi.”

Chủ tửu lâu: "Hả?"

Chủ tửu lâu đứng sững người, còn ta với Tề Kha mỗi người một bên dìu Tào Vân Nhi vào trong:

"Di nương à, cẩn thận một chút, đệ đệ trong bụng lại đạp nữa phải không?"

Tề Kha tiếp lời: 

"Cha ta lớn tuổi mới có thêm con, nhất định phải chăm sóc cẩn thận."

Ta lớn tiếng gọi:

"Chủ quán! Gọi món!"

Chưa đầy ba ngày sau, tin tức lão tướng quân nhà họ Tề ở biên cương lấy vợ mới, còn đưa về kinh dưỡng thai đã lan khắp kinh thành.

Tối hôm đó, Tề Kha ngồi xổm dưới hành lang, nhìn lá thư vừa được chuyển cấp tốc từ biên cương về, trầm ngâm suy nghĩ.

Ta ngồi xổm bên cạnh: 

"Cha ngươi nói gì vậy?"

"Ông nói dưới gốc cây lê nhà ta có một rương vàng."

Ta: "Hả?!"

Tề Kha lau mặt một cái: 

"Ông bảo ta đào nó lên để mua một cái quan tài tốt cho mình."

Ta: "…"

Không biết nói gì, ta vỗ vai hắn an ủi: 

"Kiên cường lên. Chờ Thiên tuyển chi tử bình an ra đời, chúng ta coi như hết khổ rồi. Trong lòng có gì đau khổ cứ nói ra đi."

Tề Kha: 

"Ta muốn đánh ngươi."

"Ta đi xem Tào Vân Nhi đắp chăn kỹ chưa…"

6

Ngóng sao ngóng trăng, cuối cùng cũng đến tuần lễ trước ngày Tào Vân Nhi sinh.

Chúng ta cẩn thận chăm sóc nàng, không ngờ buổi sáng nàng ăn quá no, đến chiều liền đau bụng dữ dội.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play