Chớp mắt, trong đầu ta như có thứ gì đó nổ tung! Câu này chính là lời châm chọc của A Sử Na ở đời trước, khi hắn cùng Chu Nhiên bày mưu bắt cóc ta khỏi Đông Cung. Khi ấy, để kéo dài thời gian, ta cố ý ngồi bên bờ Hoàng Hà ăn canh bánh nhưng không động đến rau mới khiến hắn mỉa mai một phen. Nhưng đời này, ta chưa từng ăn canh bánh bên Hoàng Hà để câu giờ! Vậy cớ gì lúc này hắn lại đột nhiên thốt ra những lời này?
"Ngươi... ngươi nói gì?" Ta nín thở, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trái tim lại đập như trống dồn.
"Ngươi không biết ta đang nói gì sao?" A Sử Na không đáp mà hỏi ngược lại.
Ta siết chặt hai tay, không nói một lời, cũng không dám nhìn hắn.
"Sao? Canh bánh có ngon không?" Thấy ta không trả lời, A Sử Na cũng chẳng truy cứu, chỉ ung dung đổi sang một câu hỏi khác.
Nhưng ta đã toát mồ hôi lạnh, cố gắng trấn định, miễn cưỡng nói: "Ta có chút khó chịu, muốn về lều nghỉ trước."
Dứt lời, ta lập tức đứng dậy rời đi, cắn chặt môi để kiềm chế cơn hoảng loạn, suýt nữa đã lao đi như chạy trốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT