8.
"Chuyện gì?" Giọng ta rất nhỏ, khiến A Sử Na không nghe rõ.
"Không có gì." Ta khẽ lắc đầu.
Chẳng bao lâu sau, A Sử Na bắt đầu bận rộn, trong vương trướng của người Đột Quyết cũng đột nhiên có rất nhiều kẻ qua lại, ai ai cũng có vẻ hối hả. Hắn sợ ta phát hiện điều gì đó nên đã cho ta một trăm con cừu, bảo ta đi chăn thả, lấy cớ đẩy ta ra xa. Hắn còn hứa rằng, đợi khi bầy cừu sinh con, hắn sẽ thả ta về nhà. Để tránh khiến hắn nghi ngờ, ta chỉ đành đồng ý.
Thế là ta cầm lấy roi da, đi theo dân du mục ra đồng cỏ chăn cừu. Những người dân trên thảo nguyên thật thà chất phác, dù không cùng ngôn ngữ nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự thân thiện của bọn họ. Họ tận tình chỉ dạy ta cách chăn cừu, lại còn nấu trà sữa thơm ngậy cho ta uống. Chỉ là, ta thích thả đàn cừu đi rất xa, đến vùng cao nguyên ở phía nam, bởi từ nơi ấy, dường như có thể trông thấy đỉnh tháp canh xa xa của Ngọc Môn Quan.
Mỗi lần như vậy, những người du mục lại cười bảo ta, dùng tiếng Đột Quyết mà nhắc nhở đầy thiện ý: "Ở đó chẳng còn cỏ đâu! Lũ cừu sẽ gặm trọc cả đất mất thôi!" Nhưng ta chỉ mỉm cười ôn hoà, giả bộ không hiểu.
Mãi đến nửa tháng sau, ta mới phát hiện ra sự thật—A Sử Na A Ba giao cho ta trăm con cừu, tất cả đều là cừu đực! Hắn lại muốn ta chờ cừu đực sinh con! Rõ ràng là hắn chưa bao giờ có ý định thả ta về nhà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play