Vương Đào nhìn túi gạo nhỏ mình mua, bĩu môi. Hỏng rồi, đáng lẽ không cần mua. Không biết mang trả lại được không.
Bà thở dài, mở túi gạo, múc hai bát gạo đem đi vo trong bồn rửa. Từng âm thanh lách cách từ bếp truyền ra.
Thời Nguyên Bảo ghét khói dầu trong bếp, chu đáo bước tới đóng cửa bếp lại.
Vương Đào: …
Khóe môi bà trùng xuống hẳn.
Nấu cơm xong, bà nhanh chóng xào vài món để giữ ấm trong nồi. Sau đó, bà mở vòi nước rửa tay, lau khô, bước ra khỏi bếp với mùi dầu mỡ bám đầy người.
“Cơm nước xong cả rồi, khi nào ăn thì lấy ra mà ăn. Mẹ phải sang nhà họ Hà đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT