Chỉ còn mỗi chút này thôi.
Bà thề, lần sau có mua gì sẽ ăn ngay tại chỗ.
Thời Nguyên Bảo bụm miệng cười khúc khích, quay sang thì thầm với Lan Đình, “Chị ơi, ba cắn một miếng to cây kem của mẹ.”
Lan Đình liếc qua Thời Đại Tráng đang ngồi trước cửa, mặt mày hớn hở, miệng phồng lên vì lạnh. Cô thu ánh mắt lại. Nếu không phải kem quá lạnh, chắc đoạn còn lại cũng chẳng giữ được đâu.
Thời Đại Tráng vừa nghêu ngao hát vừa liếm môi, vị ngọt tan ra, thơm ngậy mùi sữa.
Vương Đào cầm giẻ lau bàn, vừa lau vừa lườm ông, ánh mắt như muốn bốc lửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play