“Mẹ lừa con!”
“Bố bảo là có vợ thì sẽ được ăn, nhưng mẹ không cho con ăn! Mẹ chỉ không muốn con ăn thôi!”
Vương Đào hậm hực, bưng bát cháo lên, đứng trước mặt cậu đổ hết vào miệng mình. Cháo nóng làm bà vừa hít hà, vừa thở dốc nhưng cũng không nỡ nhổ ra.
Thấy bát cháo trống không, Thời Nguyên Bảo càng khóc to hơn. Tiếng khóc của cậu vang xa đến mức ngoài cổng cũng nghe rõ.
Đúng lúc ấy, Thời Đại Tráng đạp xe về nhà, gấp gáp dựng xe xong thì chạy ào vào sân.
“Sao thế? Chuyện gì thế này? Sao Nguyên Bảo lại khóc rồi?”
Thời Nguyên Bảo thấy bố liền òa lên khóc dữ dội hơn, vừa khóc vừa chỉ tay về phía mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play