Lan Đình dịu dàng nhìn cậu:
“Không được.”
Thời Nguyên Bảo sụ mặt xuống, môi run run như sắp khóc. Cậu hít hít mũi, ánh mắt cầu cứu nhìn Vương Đào.
Vương Đào khẽ cười lạnh, liếc cậu một cái rồi quay người trở về phòng khách.
Lòng Thời Nguyên Bảo cay đắng, lại quay sang nhìn Thời Đại Tráng.
Thời Đại Tráng ngẩng đầu nhìn trời, lẩm bẩm:
“Cái thứ đó là dành cho con gái uống, con trai như bố cũng có được uống đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT