Chỉ có tiếng nhai kẹo của Thời Nguyên Bảo vang lên.
Vương Đào bị Lan Đình nhìn chằm chằm, cả người run lên, đôi chân không tự chủ mà lấy bẩy.
Trên mặt bà nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc, "Lan…Lan Đình, mẹ…mẹ không có vào đây lấy đồ gì cả" 
Lan Đình thờ ở đáp "Ừ” rồi tiếp tục, “Nhưng mà dạo này gan của mẹ lớn nhỉ?" 
“Sao thế? Gần đây có nhiều tiền riêng quá nên sống lưng cũng thẳng rồi à?" Nghe nhắc đến tiền riêng, Vương Đào suýt bật khóc.
Bà ngồi bệt xuống sàn, đôi mắt lập tức đỏ hoe.
Số tiền riêng này là bà lên đi làm thêm ở Bếp của tiệm khác khi tiệm nhà không có khách, phải cực nhọc rửa rau, cất đồ mới kiếm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play