Chu Như đột nhiên nghĩ tới cái gì, từ trong túi của mình lấy ra hai mươi nguyên tiền.
“Trả cô này, tôi không thể lấy không đồ của cô được, nhưng tôi cũng không nghĩ ra có thể cho cô thứ gì nên đưa thẳng tiền cho cô vậy."
Hứa Hoan Ngôn cười khổ không nhìn tiền trước mặt.
Chu Như thấy Hứa Hoan Ngôn không nhận, mau chóng giải thích.
“Hoan Ngôn, cô đừng có hiểu lầm, tôi không có ý gì cả, chỉ là thật sự không biết nên đưa cô cái gì, hai ngày nay tôi còn tới thương trường đi dạo, nhìn cái gì cũng đều thấy chướng mắt, nhất định cô cũng không thích đâu, lần sau cha tôi lên tỉnh họp, tôi bảo ông ấy dẫn theo tôi."
Hứa Hoan Ngôn biết cô ấy không có ác ý, chỉ nhận lấy mười nguyên tiền.
"Chỗ này đủ rồi."
Chu Như cũng không ép Hứa Hoan Ngôn nhận, cất mười nguyên tiền kia vào trong túi của mình rồi bắt đầu ăn.
“Tôi kể cho cô cái này, hôm nay không phải tôi không tới sớm, mà nhà tôi có hai vị khách, tôi nghe ý tứ của người kia là muốn cha tôi sắp xếp công việc cho cô ta, mấu chốt là đi xin việc làm còn làm như nhà chúng tôi thiếu nợ cô ta vậy, tôi phải cố kìm nén không xúc động mà mắng chửi mới ra được đây đấy."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play