Anh ta tiến lên túm lấy cổ áo của Trần Thuật.
“Anh vẫn còn là con người sao? Dù sao ông ấy cũng sắp chết rồi, người sắp chết là lớn nhất có biết không hả?”
Dù sao Trần Thuật cũng là người được huấn luyện trên chiến trường thật sự, đã vậy mấy năm nay anh vẫn luôn duy trì tập luyện, cho nên chỉ cần một cái duỗi tay anh đã đem Trần Thiệu đang túm lấy cổ áo mình hất xuống dưới đất.
“Cậu là cái thá gì mà dám động thủ với tôi chứ? Cút.”
Anh vươn tay ra nắm lấy tay của Hứa Hoan Ngôn xoay người rời đi.
Sân trong đại viện toàn là đất cát, chỉ cần quăng ngã một chút thôi cảm giác đã đau thấu mấy ông trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play