Khâu Hoa duỗi tay vẫy vẫy kêu Lưu Linh Linh đi tới bên này.

Lưu Linh Linh đáp lại một tiếng, sau đó liền đi múc cơm.

“Chúng ta cứ ngồi ở chỗ này trước đã.”

Hứa Hoan Ngôn ừ một tiếng, nhìn thoáng qua một khay thịt mà Khâu Hoa đã chọn, trong lòng cũng có suy nghĩ cô cũng muốn ăn thịt. Nhưng mà nhịn một chút, dù sao cô cũng phải cố gắng hết sức để tiết kiệm tiền, sau đó hung hăng cắn một miếng màn thầu rồi tưởng tượng mình đang ăn thịt là được.

Một hồi sau, Lưu Linh Linh cũng bưng khay cơm của mình đi lại đây.

“Em chỉ chọn mấy món này thôi sao?”

Lưu Linh Linh cùng với Khâu Hoa cũng chọn những món ăn y hệt nhau.

Hứa Hoan Ngôn trong lòng cảm thấy khổ hết chỗ nói, nhưng mà trên mặt vẫn là mỉm cười gật gật đầu.

Ba người liền bắt đầu cùng nhau ăn cơm.

Khâu Hoa lại đem chuyện xảy ra ở văn phòng hôm nay kể lại cho Lưu Linh Linh nghe một lần nữa.

Lưu Linh Linh cũng thấy đồng cảm không khác gì bản thân mình mới là người trong cuộc vậy. Sau đó, hai cô gái trở thành bạn bè thân thiết với nhau chỉ vì một nguyên nhân từ Lý Thu Hà.

Không phải người xưa có câu ‘kẻ thù của kẻ thù chính là bạn’ sao?.

Nhà của Lý Thu Hà cùng với nhà của Khâu Hoa là hàng xóm với nhau. Trong nhà của Lý Thu Hà cũng phải có tới mười mấy người đang sinh sống, cho nên mỗi lần đều sẽ chiếm dụng rất nhiều chỗ ở nơi công cộng.

Mâu thuẫn oán hận giữa hai nhà chất chứa càng ngày càng nhiều, sau đó bọn họ liền cãi nhau.

Hứa Hoan Ngôn chỉ mất một bữa cơm mà đơn giản đã hiểu hết tình hình trong nhà của hai người này.

“Các chị đều ở tại nhà hết sao?”

Khâu Hoa cùng Lưu Linh Linh đều gật gật đầu, tuy rằng bọn họ đều là ở tại nhà mình, nhưng mà trong nhà xác thật thực hơi đông đúc.

“Đúng rồi, Hoan Ngôn à, em xin được việc ở đây bằng cách nào vậy? Nói thật với em nhé, vị trí này có thật nhiều người đều muốn giành lấy đó, chọ còn nghĩ là vị trí này sẽ đưa cho em gái của con dâu giám đốc đó?”

Khâu Hoa là người không thể nào để cho miệng của mình nghỉ ngơi được một phút, cô ấy có thể nói chuyện với một người cả buổi sáng đều được.

Hứa Hoan Ngôn cau mày lại suy nghĩ, chuyện này hơi khó để giải thích với các cô gái này.

“Chuyện này em nói ra thì có hơi chút khó xử, các chị ngàn vạn lần đừng đi nói chuyện này cho người khác biết nhé?”

Sau đó cô cảnh giác nhìn ngó xung quanh rồi mới đè thấp thanh âm mà nói ra.

“Nhà của em được một người họ hàng xa hỗ trợ, nhưng mà người ta móc nối quan hệ như thế nào thì em cũng không rõ ràng lắm.”

Ngay từ đầu Khâu Hoa đã biết Hứa Hoan Ngôn là từ nông thôn đến, trong nhà còn có một người khác làm công nhân trong xưởng sắt thép.

“Thế cha mẹ của em đâu rồi?”

Hứa Hoan Ngôn dứt khoát lắc đầu.

“Cha mẹ của em đều không còn nữa, ở trong nhà em chỉ còn lại một đứa em trai cùng với một đứa em gái thôi.”

Khâu Hoa cùng Lưu Linh Linh không nghĩ tới được hoàn cảnh gia đình cô lại khó khăn như vậy, còn tưởng rằng là cha mẹ của cô ấy có mối quan hệ giao tiếp rộng rãi, nên mới giúp cô xin được công việc này chứ.

“Thực xin lỗi, tụi chị vô tình nhắc tới chuyện thương tâm của em rồi.”

Sau khi ba người ăn cơm xong thì mới quay trở về.

Thời gian nghỉ ngơi của buổi trưa là một tiếng rưỡi.

Hứa Hoan Ngôn trở lại trong ký túc xá, cô còn chưa biết mặt mấy người cùng phòng ký túc xá của mình là ai nữa.

Từ Hoan Ngôn đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy bốn người khác đang ở trong đó.

“Cô chính là người mới chuyển vào đây à? Nghe nói cô là nhân viên sổ sách của bộ phận bán hàng đúng không? Cô thật là tốt số đó, trong cái xưởng này có biết bao nhiêu vị lãnh đạo tranh nhau chức vụ này lắm, không nghĩ tới cuối cùng lại lọt vào tay của cô. Rốt cuộc là cô tìm được mối quan hệ lớn như thế nào mới xin được vào vị trí này thế? Những lãnh đạo khác cũng không bằng mối quan hệ của cô.”

Cô gái đang mở miệng nói chuyện trên tay đang cầm một khối bánh đậu xanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play