Mã Thúy Nha cảm thấy Hứa Hoan ngôn là một cô gái nhỏ trắng nõn sạch sẽ, cũng là người đến từ thành phố lớn, sao há mồm câm miệng toàn là đồn công an, còn có một người đàn ông cao lớn ngồi bên kia, nhìn cũng biết rất hung dữ.
“Vị đồng chí này, tôi dạy dỗ cháu trai của mình không tính là phạm pháp đúng không.”
Hứa Hoan Ngôn nghe bà ta giảo biện.
“Mấy lời này bà nói sai rồi, cái gì gọi là giáo dục chứ? Đừng nhìn tôi mà bà hãy nhìn trên người hai đứa nhỏ đi xem như thế nào, tôi đoán chắc chắn có không ít vết thương đúng không, nếu không thì làm trò trước mặt tất cả mọi người? Bà thật sự cho rằng tôi không biết cái gì cả sao? Tôi đã điều tra rồi, người trong huyện ai cũng biết tác phong của gia đình mấy người.”
Mã Thúy Nha khẽ cắn môi, không phải bà ta chỉ cầm số tiền dư của con trai sao? Đánh mấy đứa nhỏ khá nặng tay, sao có thể bị coi như là phạm pháp chứ?
Hứa Hoan Ngôn lại nhìn về phía mấy người khác ở trong viện.
“Các người có muốn nói gì không? Các người nguyện ý ra đầu thú cũng được, nếu không đến lúc đó khi đi đến đồn công an thì các người cũng phải nói hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play