Hứa Hoan Ngôn phát hiện người này là một người rất kiệm lời, cô cho rằng anh không thích cùng người xa lạ nói chuyện, cho nên cô cũng không mở miệng nói chuyện nữa, yên lặng cúi đầu ăn cơm của mình.
Sau khi Trần Thuật ăn được hai miếng, thì anh phát hiện Hứa Hoan Ngôn không nói chuyện với anh nữa.
“Em ở chỗ này đã quen chưa?”
Hứa Hoan Ngôn không nghĩ tới anh ta sẽ đột nhiên hỏi một câu như vậy.
“Em cũng chỉ mới đến đây có một ngày, nào có cái gì là quen với không quen chứ. Em đoán rằng sợ chưa kịp tới lúc quen thuộc thì đã đến lúc em phải trở về rồi.”
Trần Thuật mím môi, kỳ thật điều anh muốn hỏi chính là quen thuộc cái khác chứ không phải hỏi cô đã ở đây quen chưa, nhưng mà hiện tại nhìn thấy vẻ mặt của cô vui sướng như vậy, hẳn là sinh sống ở nơi đó khá tốt, như vậy thì cũng tốt rồi.
“Vậy khi nào em trở về? Chúng ta có thể trở về cùng với nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play