Hứa Hoan Ngôn bưng đồ ăn.
“Tôi sẽ quay trở về, nơi đây chính là nhà của tôi, tôi vĩnh viễn là người của nhà máy chúng ta.”
Một nhóm người cùng nhau ăn chung một bữa cơm.
Chu Như còn rớt nước mắt.
“Hoan Ngôn đi rồi, có phải đồ ăn ở nhà ăn cũng trở nên khó nuốt luôn không? Tưởng tượng đến cảnh đó quả thật quá khổ sở.”
Lưu Linh Linh dùng cánh tay đụng đụng cô, nháy mắt lại nhìn sang bên cạnh.
Lại có tâm đưa đồ ăn sang cho đại sư phụ đang đứng ở bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT