Trên mặt Bạch Văn Văn toàn là nước mắt, cô ta thấy Cố Diệu Văn đang ngồi mép giường thì với tay ra kéo áo anh ta.
Cố Diệu Văn nhìn dáng vẻ đáng thương của cô ta cũng mềm lòng hơn.
Nhớ đến chuyện Bạch Văn Văn đã từ quê nhà xa xôi đến đây anh ta quyết tâm phải giúp cô ta hoàn thiện bản thân hơn.
"Văn Văn, khi nào em ở cữ xong thì cùng anh đi học nhé, lúc đó anh sẽ bổ túc cho em, chẳng phải em muốn tốt nghiệp cấp 2 sao? Chuyện này không khó đâu."
Hai mắt Bạch Văn Văn sáng lên: "Thật ư? Diệu Văn, em có thể đi học sao?"
Cố Diệu Văn gật đầu, sau đó anh ta lấy cháo cho cô ta ăn.
Triệu Tấn Viên vẫn cúi đầu xem từ điểm, mắt không thấy tâm không phiền, chỉ có cháu gái bà ta đáng thương thôi nên bà ta sẽ cố gắng hết sức chăm sóc con bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play