Người bạn ngoại quốc kia thoạt nhìn sơ qua đã đỡ hơn nhiều, có thể dựa tường đứng dậy.
Hứa Hoan Ngôn mới phát hiện anh ta rất cao, đại khái khoảng chừng hai mươi tuổi.
“Uống đi, đây là nước mật ong.”
Người bạn ngoại quốc không có phòng bị gì lập tức nhận lấy, ấm ấm, một hơi uống cạn.
“Cảm ơn cô.”
“Không khách gì, bây giờ anh có thể về phòng nằm nghỉ ngơi, nếu bệnh vô cùng nghiêm trọng thì tôi kiến nghị anh nên đi bệnh viện thì tốt hơn.”
Hứa Hoan Ngôn nói xong lập tức quay người về phòng của mình, trong trường hợp không biết thân phận của đối phương, có thể giúp đỡ như thế cũng coi như một người chủ nhà giúp đỡ bạn bè ngoại quốc, thoạt nhìn anh ta đã ổn hơn, lập tức không có vấn đề gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT