Chu Linh Mẫn nghĩ chắc Hứa Hoan Ngôn đã biết tin tức này ngay từ sớm rồi, cho nên hai người bọn họ cũng không đi tới tìm cô thông báo tin này để làm gì. Cứ về nhà đem tin tốt này thông báo với mọi người trong nhà đã, chắc đứa nhỏ Tồn Giai cũng đang mong chờ tin tức tới nóng ruột rồi.
Ba Chu và mẹ Chu đều đang ngồi ở nhà chờ tin tức của hai người kia, cả buổi sáng hai người cứ đi loanh quanh trong sân, trong lòng nóng ruột nóng gan hồi hộp chờ hai cô cháu bọn họ đi về.
Nhưng thật ra Lưu Tồn Giai vẫn đi ra đồng làm việc như thường lệ, ngoài ra còn có ông nội Lưu đi cùng. Hơn nữa ông còn ngồi trên mặt đến quan sát anh ta kỹ lưỡng, cứ sợ đầu óc của anh bất chợt có vấn đề, mà chạy tới nhà của cô gái có tri thức kia xum xoe.
“Ông nội, ông đừng nhìn cháu nữa, cháu nói sẽ không đi đến đó nữa là sẽ không đi, ông cứ yên tâm đi mà.”
Thật sự Lưu Tồn Giai đã suy nghĩ cẩn thận về chuyện này rồi, nhưng mà ông nội lại không có niềm tin vào anh ta. Dù cho ông nội là người thân trong gia đình, cũng không có sự tin tưởng vào bản thân anh chút nào. Nhưng mà ông làm vậy cũng đúng thôi, vì căn bản trước giờ anh chưa làm được việc nào khiến mọi người đặt niềm tin vào mình cả.
Hai người Chu Linh Mẫn và Chu Lương Toàn trên đường đi không ngừng cố gắng về nhà thật nhanh để thông báo tin tốt này cho mọi người biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT