“Không cần đâu, Hoan Ngôn à, cháu quay về đi làm đi, ăn hay không đều không quan trọng. Cứ để chúng ta về nhà ăn là được rồi, ăn uống ở trong huyện thành này giá cả đắt đỏ lãng phí lắm.”
Hứa Hoan Ngôn kiên trì nói với dì ấy là không có vấn đề gì cả, nhưng cuối cùng vẫn bị Chu Linh Mẫn khuyên nhủ từ chối.
Chủ yếu là hai đứa cháu Hứa Tồn Giai và Chu Lương Toàn đều là thanh niên sức khỏe ăn nhiều, hơn nữa lại còn lớn tuổi hơn Hứa Hoan Ngôn. Nhưng mà nếu nói về bản lĩnh của ai hơn ai thì hai đứa cháu này không thể nào so sánh được với đứa cháu gái này của bà.
Với lại hai người làm anh như bọn họ cũng cảm thấy ngại ngùng khi để em gái mình mời ăn bữa cơm này.
“Em họ Hoan Ngôn à, chờ đến khi hai chúng ta kiếm được tiền rồi, thì lúc đó bọn anh sẽ mời em ăn cơm. Em muốn đi đến tiệm cơm Quốc Doanh ăn món gì đều có thể ăn thoải mái.”
Chu Lương Toàn chính là người có đầu óc nhanh nhạy và linh hoạt nhất trong nhà, vì cơ hội lần này, anh ta đã liều mạng ở nhà đọc biết bao nhiêu cuốn sách mới được như hôm nay. Ông cũng đã nói với anh ta rồi, đây chính là cơ hội duy nhất của mình, nếu không chịu học hành cho đàng hoàng thì cả đời anh ta đều phải chôn chân ở miền quê sông núi này. Sẽ chẳng thể nào có cơ hội được bước chân ra khỏi đây, để đi ngắm nhìn thế giới rộng lớn bên ngoài đâu.
Hứa Hoan Ngôn cười hào phóng đáp ứng lời nói của bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT