Lúc Hứa Hoan Ngôn xách đồ đi vào trong viện thì đập vào mắt là Hứa Hoan Thịnh đang nằm bò trong sân làm bài tập, tuổi con bé còn nhỏ cũng không cần phải làm việc gì nặng, chỉ cần đi nhặt hạt thóc là được.
“Chị, chị cả đã về rồi.”
Hứa Hoan Thịnh gào giọng hét lớn, sau đó lập tức chạy đến ôm chầm Hứa Hoan Ngôn.
Hứa Cao Quốc là người thứ nhất lao đến, khi nhìn thấy Hứa Hoan Ngôn còn tưởng rằng bản thân mệt mỏi đến mức hoa mắt.
Cậu ta cũng mười ba tuổi, vóc dáng không cao cũng không thấp, lúc chạy vội tưởng tăng lên tám cm.
“Cuối cùng chị cũng đã quay về, em nhớ chị sắp chết mất, chị Hoan Ngôn, nếu chị không quay về thì chỉ sợ em cũng chết vì đói.”
Cậu ta dùng giọng điệu vô cùng đáng thương, cảm thấy như ai đang ngược đãi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT