Tống Ngọc Lan như bắt được chiếc phao cứu sinh, vội vàng cười tươi nói: “Hôm nay cảm ơn anh nhé, đến nhà tôi ăn cơm luôn nhé?”
Lục Trạch Dân thấy mỗi khi Tống Ngọc Lan ở cạnh anh đều như đang đi lên chiến trường thì không khỏi đưa tay nhéo nhẹ má cô: “Được, bà đang chờ rồi mà.”
“A! Anh làm gì vậy!” Tống Ngọc Lan vội vàng lùi lại một bước, nhìn về phía bà nội Tống, liền thấy bà chỉ mỉm cười đứng ở cửa đợi hai người chứ không hề để ý đến hành động của Lục Trạch Dân
Từ nhỏ Lục Trạch Dân đã đẹp trai, trong khu đại viện và đơn vị, từ các cô gái trẻ đến những người đã có chồng đều mê mẩn khuôn mặt của anh. Gặp được Tống Ngọc Lan, anh liền tận dụng tối đa khuôn mặt điển trai của mình.
Trong bữa cơm, Lục Trạch Dân luôn mỉm cười dịu dàng gắp thức ăn cho Tống Ngọc Lan. Thậm chí khi thấy cô có hạt cơm dính bên miệng thì anh còn tự nhiên đưa tay lau đi cho cô.
Động tác của anh rất tự nhiên.
Những người không tự nhiên là Tống Ngọc Lan và cả Tống Đại Cường, Lưu Xuân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT