Tống Ngọc Lan không khỏi tự trách bản thân, cô thường cư xử khéo léo, chu đáo với người ngoài, nhưng lại thiếu tinh tế và có phần áp đặt đối với gia đình mình.
Bà nội Tống thấy Tống Ngọc Lan bỗng nhiên đổi ý, suy nghĩ một lát rồi cũng hiểu ra.
“Bây giờ cháu ăn đi, đừng để cháo nguội. Ăn xong thì hai bà cháu mình cùng đi ngủ.”
Sau khi ăn xong, Tống Ngọc Lan cùng bà nội Tống trở về phòng. Cô ôm chặt lấy cánh tay của bà nội rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ ấy, Tống Ngọc Lan như được quay ngược lại thời gian, gặp lại cha mẹ ruột của mình. Ban đầu, khuôn mặt họ mờ ảo và xa lạ, nhưng dần dần, qua từng khoảnh khắc trong giấc mơ, hình ảnh họ trở nên rõ ràng hơn. Kỳ lạ thay là cha mẹ trong mơ của cô lại có hình dáng của Tống Đại Cường và Lưu Xuân.
Nụ cười ấm áp của họ như những tia nắng ban mai, lan tỏa niềm hạnh phúc vào lòng Tống Ngọc Lan, khiến cô không thể cưỡng lại được sự êm dịu đó.
Trong giấc mơ, cô như được sống lại những kỷ niệm từ nhỏ đến lớn: được chơi đùa với cha mẹ, được học hành, đến tuổi trưởng thành lại cùng họ đối mặt với những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT