Khi đi vào bếp, cô thấy đèn vẫn sáng, bà nội đang thêm củi vào bếp nhỏ. Thấy cô bước vào, bà nội Tống lập tức múc một bát cháo gà đưa cho cô, dịu dàng nói: “Đói rồi phải không, ăn đi.”
Tống Ngọc Lan bỏ bát cháo xuống, bước tới ôm chặt lấy bà nội, nước mắt lặng lẽ trào ra, nghẹn ngào nói: “Bà ơi, sao bà vẫn chưa ngủ?”
Bà nội Tống nhẹ nhàng vỗ về lưng cô: “Bà sợ nửa đêm cháu dậy mà không có gì nóng để ăn.”
Tống Ngọc Lan không thể diễn tả được cảm xúc trào dâng trong lòng mình, sự yêu thương của bà nội đã khiến cô bật khóc, những giọt nước mắt chứa rất nhiều cảm xúc bị dồn nén. Cô nghĩ về người phụ nữ kia, tự hỏi: “Cô ấy còn trẻ như vậy, lẽ ra phải có một tương lai tươi đẹp. Giờ đây mọi thứ đã chấm dứt, những năm tháng còn lại của cuộc đời cô ấy sẽ ra sao?”
Trong việc xảy ra hôm nay, điều khiến Tống Ngọc Lan đau lòng nhất chính là người phụ nữ kia. Mặc dù không biết rõ tại sao cô ấy lại hành động bất chấp lý trí như vậy, nhưng trong lòng Tống Ngọc Lan hiểu rằng tất cả những gì diễn ra chỉ là giọt nước tràn ly, là cọng rơm cuối cùng đè gãy lưng lạc đà.
Bà nội Tống cũng rưng rưng nước mắt, an ủi: “Ngọc Lan à, cháu đừng lo lắng quá. Ngày mai chúng ta ra đồn công an hỏi xem họ xử lý vụ việc này thế nào nhé.”
Tống Ngọc Lan gật đầu rồi dần bình tĩnh lại. Cô nhẹ nhàng vuốt mái tóc bạc phơ của bà nội Tống, khẽ nói: “Bà ơi, bà đi nghỉ đi. Cháu không sao đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT