Lão Bao gật đầu đồng ý: “Đúng thế, cô bé kia thông minh thật, nhìn qua đã hiểu được giá trị của nấm linh chi.”
Liêu Phúc cười: “Nghe ông nói thì tôi chẳng khác gì tay buôn gian xảo. Được rồi, không đùa nữa, tôi đi nghiên cứu xem liệu có cách nào nuôi trồng nấm linh chi này không.”
---
Bà nội Tống chặt chẽ nắm tay Tống Ngọc Lan, tay bà run rẩy như thể đang nắm trong tay một báu vật vô giá. Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của bà thể hiện đủ mọi cảm xúc: từ ngạc nhiên đến vui mừng, thậm chí xen lẫn chút khó tin.
Tống Ngọc Lan thì vẫn giữ thái độ bình tĩnh, chỉ khẽ mỉm cười, để yên cho bà nắm tay. Cô nhìn sang Tống Tiểu Cẩu trêu ghẹo: “Tí nữa chị sẽ mua cho em rất nhiều đồ ngon nhé!”
Bà nội Tống không nói gì, chỉ kéo tay Tống Ngọc Lan về phía góc khuất. Khi chắc chắn xung quanh không có ai thì bà mới ngừng lại, nhìn quanh thêm một lần nữa rồi đột ngột đưa tay lên che mặt, thốt lên: “Ôi trời ơi!” Giọng bà tràn đầy sự kinh ngạc và hưng phấn không thể kìm nén.
Tống Ngọc Lan bật cười, vỗ nhẹ vai bà nội: “Bà nội, cháu đã bảo bà cứ tin cháu mà!”
Bà nội Tống cười rạng rỡ như một bông hoa cúc, đuôi mắt đầy nếp nhăn giãn ra: “Cháu đúng là báu vật của bà.”
Tống Ngọc Lan hất cằm đầy tự hào: “Hừ, hôm qua bà còn không tin cháu đấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT