Trương Kính nghe đến đoạn Tống Ngọc Lan đã có bạn trai thì anh ấy bèn tránh ánh mắt khỏi cô.
Trương Nguyên Âm dường như đã hiểu được chút ít, gật đầu. Tống Ngọc Lan đứng lên, cười bảo: “Nguyên Âm này, mắt em thâm quầng cả rồi, về nhà ngủ một giấc đi. Tối nay chị sẽ mang đồ ăn ngon về, em qua nhà chị ăn nhé.”
Trương Nguyên Âm không do dự đồng ý ngay: “Vâng ạ!” Sau đó, Tống Ngọc Lan nhẹ nhàng gật đầu chào Trương Kính rồi quay vào đóng cửa và rời đi.
Trương Kính nhìn theo bóng dáng Tống Ngọc Lan khuất dần ở đầu ngõ, rồi mới chậm rãi thu lại ánh mắt. Anh ấy cúi xuống bế Trương Nguyên Âm lên, nhẹ giọng nhắc nhở: “Em nói đúng, chị tiên nữ ấy quả thực đẹp như tiên giáng trần, nhưng tiếc là chị ấy đã có bạn trai rồi. Nên sau này không được nói lung tung nữa, nhất là trước mặt người khác, không thì sẽ làm ảnh hưởng đến danh dự của chị ấy đấy.”
Trương Nguyên Âm ngoan ngoãn tựa vào vai ấm áp của anh trai, mắt lim dim vì buồn ngủ. Không biết cô bé có nghe được lời dặn dò của anh trai không, nhưng có lẽ cô bé cũng chẳng bận tâm nhiều lắm.
“Ngọc Lan, cậu thanh niên này tên là Đào Thư, năm nay 18 tuổi. Cậu ấy vừa thi trượt đại học, gia đình đông anh chị em đi học quá nên cậu ấy phải ra ngoài làm việc để phụ giúp gia đình.” Lý Anh vừa nói vừa chỉ về phía một chàng trai trẻ cao lớn, đứng cạnh họ. Gương mặt chàng trai kia đen sạm, đỏ ửng lên vì ngại ngùng, không dám nhìn thẳng vào Tống Ngọc Lan.
“Đào Thư phải không? Năm nay cậu có tham gia kỳ thi đại học à?” Tống Ngọc Lan hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play