Tống Ngọc Lan vừa ngồi lên xe buýt thì khuôn mặt cô đã lập tức trở nên u ám.
Lục Trạch Dân cảm thấy hơi lo lắng, vội vàng nắm lấy tay Tống Ngọc Lan: “Hôm nay là lỗi của anh, anh hứa lần sau sẽ không để xảy ra chuyện tương tự nữa. Chuyện của mẹ anh là do tính cách bà ấy có vấn đề, em đừng chấp nhặt với bà ấy. Hộ khẩu của anh cũng ở cùng với ông bà, sau này em không cần phải bận tâm đến bà ấy. Nếu không ổn thì anh sẽ cưới em rồi nhập khẩu vào nhà em, đừng chia tay với anh nhé.”
Lời nói chân thành của Lục Trạch Dân khiến Tống Ngọc Lan bật cười.
Cô thực sự cảm thấy không thoải mái về gia đình của Lục Trạch Dân. Mặc dù ông bà và Lục Trạch Dân đã thể hiện rõ lập trường của mình, nhưng dù sao Chu Huệ cũng là mẹ ruột của Lục Trạch Dân, chữ “hiếu” luôn đè nặng trên vai. Nếu muốn tiếp tục với Lục Trạch Dân thì cô sẽ phải đối mặt với một bà mẹ chồng luôn gây khó chịu cho mình.
Nhưng việc Lục Trạch Dân có một người mẹ như vậy không phải lỗi của anh. Tống Ngọc Lan cảm thấy mệt mỏi. Cô là người giỏi tự điều chỉnh cảm xúc, và vì tình cảm giữa cô và Lục Trạch Dân chưa đến mức quá sâu đậm nên cô biết rằng việc suy nghĩ quá nhiều lúc này chỉ khiến bản thân thêm đau lòng.
“Tạm thời em sẽ không chia tay với anh, nhưng lần sau nếu còn xảy ra chuyện gì mà anh không bàn bạc với em trước thì em sẽ không tha cho anh đâu.”
Nghe Tống Ngọc Lan nói, cuối cùng Lục Trạch Dân cũng thở phào nhẹ nhõm. Anh khẽ siết c.h.ặ.t t.a.y cô: “Anh biết rồi, sau này có chuyện gì thì anh sẽ luôn bàn với em trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play