Tiêu Ngọc Dương cười nói: “Yên tâm đi, ta còn muốn nuôi ngươi, sẽ không phung phí bạc. Hành lang này là lần đầu tiên thắp sáng, ngày sau cũng chỉ có thể thắp sáng cho ngươi, không tốn hao bao nhiêu.”
Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Đạo Hoa không thể nào đè xuống được, hờn dỗi nhìn Tiêu Ngọc Dương, sau đó xoay người đi về phía trước, cẩn thận thưởng thức cảnh hoa dưới đèn chỉ thuộc về nàng.
Hai người nhẹ nhàng đi dưới hành lang hoa, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn nhau, cảm thụ được nhịp tim và vui sướng trong lòng lẫn nhau.
Có lẽ là bởi vì quá cao hứng, có lẽ là phân tâm quay đầu lại nhìn Tiêu Ngọc Dương, thời điểm leo lên trên đỉnh hành lang, Đạo hoa không cẩn thận dẫm lên làn váy, lảo đảo về phía trước một cái, bàn tay và đầu gối đều va chạm vào thềm đá.
Tiêu Ngọc Dương thấy vậy, ba bước thành hai bước đi tới trước mặt Đạo hoa, cẩn thận đỡ nàng dậy, nhanh chóng nhìn tay nàng, thấy chỉ hơi đỏ, nhẹ nhàng thở ra.
Lập tức lại ngồi xổm xuống, muốn xem xét đầu gối của Đạo hoa.
Đạo Hoa thấy hắn vén váy của mình, vội vàng đưa tay ngăn cản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play