Viên Bố Chính Sứ vẻ mặt không thèm để ý: “Tiêu Ngọc Dương ở trong mắt quan viên địa phương, thân phận coi như quý trọng, nhưng sau lưng Viên gia chúng ta là Đức phi nương nương cùng Ngũ hoàng tử, nhị công chúa thì sao, còn cần kiêng kị hắn hay sao?”
Viên phu nhân: “Không thể nói như vậy, rốt cuộc là con cháu hoàng thất, không tiện làm quá căng.”
Viên Bố Chính Sứ hừ lạnh một tiếng: “Ta bắt Nhan Trí Cao là làm việc theo quy củ, hắn mất quân lương, chính là đến chỗ Hoàng Thượng, ta cũng không sợ.”
Viên Bố Chính Sứ không phải người thích nghe người khuyên, thấy Viên phu nhân tựa như còn muốn nói cái gì, nhất thời có chút không kiên nhẫn.
“Được rồi, Tiêu Ngọc Dương rời kinh nhiều năm, mặc kệ là Bình thân vương, hay là Hoàng Thượng, quan hệ đều không thân cận được, ngươi cũng đừng ở đây quan tâm vớ vẩn.”
Tiếp theo, cười nhạo một tiếng.
“Trước đó Bình Thân Vương đỡ Mã thị, Tiêu Ngọc Dương cũng không dám hồi kinh náo loạn, có thể thấy được là một kẻ nhát gan, người như vậy, cho dù là con cháu hoàng thất cũng không đủ gây sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT